Loạn luân với em gái vợ dâm đãng còn trinh, rồi vô học. – tiếng thằng Khoa gọi mình – Ờ… đợi cất cặp cái. Chợt, vừa dứt lời… một bạn gái đang ngồi bàn của mình hay ngồi, đứng dậy… quay sang nhìn mình, rồi mỉm cười… một nụ cười không thể nào đẹp hơn được… mới lớp 5 nhưng nói thật là mình cũng sốc… Là cô bé hôm bữa… Mình có một tính tốt và một tật rất xấu, đó là nhớ dai và hay thù vặt. Nên những gì có ấn tượng thì ít khi nào quên… Mình cũng không thể quên cái bóng dáng thập thò ngoài cửa sổ của cô bé, Loạn luân cùng em vợ nóng bỏng còn trinh cũng không quên ánh mắt cô bé nhìn mình…